Trải nghiệm học tiếng Anh – “Săn Tây” phố cổ Hà Nội – 2014

Bài viết là một trải nghiệm của Phillip năm 2014, một kỷ niệm đẹp, cũng là một lần Phillip đã vượt ra khỏi vùng an toàn của mình, và có cảm giác thành công với Tiếng Anh rất lớn chỉ sau đúng 1 ngày CN… Đây cũng là một dấu mốc quan trọng trong việc nhận ra 1 điều: “Trải nghiệm” là một phương pháp học tiếng Anh rất hiệu quả và khoa học…

 

[Nhật ký 29/6/2014]

Sáng nay dậy từ 5h sáng, dậy để tắt báo thức đi ngủ tiếp 
….bla bla bla…
8h có mặt tại CV Thống Nhất…
…bla bla bla…
Túm lại là ngày hôm nay, từ 8h sáng đến 5h chiều, những ai là người trong cuộc thì sẽ hiểu, nên mình sẽ ko kể chuyện, mà chỉ nói về cảm nhận thôi… 

*** BTC rất tuyệt, với những cái đầu sáng tạo, trẻ trung, nhiệt huyết và nồng cháy.. Mình thích cái cách mà các bạn truyền cảm hứng cho mọi người:

Ấn tượng đầu tiên là chị “Già” cười rất tươi và gần gũi, chị ấy rất teen, chị ấy rất nhiều năng lượng,… mình thích chị ý…

Mình thích bạn Xanh lè, vì mình biết trời nóng này đấy là 1 cực hình cực kỳ kinh khủng, vs lại… có bao nhiu người biết và nhớ mặt đồng chí ý ko nhỉ? 

Mình thích bạn Kẹo, người thì bé mà cái đầu lại “rất to” (và cái suy nghĩ “rất Tây”)

Mình thích bạn Linh, có vẻ nhẹ nhàng và cẩn thận, chắc chắn bạn ấy cũng rất cần mẫn….

Mình thích bạn Tùng, rất nhiệt tình và nói cũng rất duyên..

Mình thích bạn Sơn, đơn giản vì mình thấy bạn ý rất đơn giản 

Mình thích bạn Sumo vì bạn này rất là “thật”, mỗi tội nghe đồn hơi “dâm dê”, ))

Các bạn khác mặc áo trắng vẽ “hoa xanh” có vẻ có j đó rất là ăn ý cùng vs sự nhiệt tình của mình….(trong đám bạn ấy có nhớ nhất bạn Tùng vs bạn Duyên cùng đội)

*** Cảm nhận đầu tiên dành cho các bạn tới “tham dự” đó là… những nụ cười rất tươi, kèm theo là chút j đó e ngại ban đầu cộng với một chút j đó có thể gọi là “hy vọng” về những điều “sắp sửa chuẩn bị gần” xảy xa……

Mình thích em Tomboy tự tin, cũng như sự tự tin của 4 bạn khác của 4 đội lên thể hiện..

Mình thích 5 cái mảnh giấy và nội dung bên trong ấy cũng như 5 cặp đôi liên quan đến nó…

Mình thích bạn Thảo sợ lươn 

Mình thích cái em lớp 5 + chị của e ấy rất quý e trai mình đã luôn tìm cách dẫn e trai mình đi đến những thú vị như vậy….

Mình thích cái lúc chúng ta cùng đi tìm mấy thầy cô

Mình thích cái lúc chúng ta cùng thi Miss…..

Mình thích cái lúc mà chúng ta cùng ăn trưa…

Mình thích bạn Nhung và thích cái cách mà em Hằng giữ chị Nhung của m đến cùng )) – Mình thích cả bạn Tuấn Anh cứ ngồi đối diện nhìn bạn Nhung nữa )))))))

***

Mình thích cái cơn mưa bất chợt của HN, nhờ nó mà cũng biết thêm khối thứ ấy chứ chả ít..

Mình thích cái lúc mà đội quân “rất đông và hung hãn” của chúng ta lấp dần cái sân của vườn hoa Lý Thải Tổ…

Mình thích cái chú người Hàn nói được ít nhất 3 thứ tiếng tập trung vào chỗ của chúng ta rất lâu…

Mình thích cái nhìn của người Tây lúc chúng ta vẫn ở vườn hoa..

Mình thích mấy cái trò tự phát lúc ấy…. Đầu tiên là mấy trò của bạn Tùng..

Mình bị thích cái trò và cái bạn Lá bay bay bay bay bay bay bay bay bay bay bay…. )))))))

Mình thích cái trò “ngửa tập thể” ….

Mình thích cái cách tạo nên đội 2 (mà chỉ 1 vài người hiểu ), và Mình thích mấy cái chuyện riêng của mình vs Trần Anh + Lý + 1 vài bạn khác… 

Mình thích cái đội 222222222222222222222222222222222222222

Mình thích cái em áo hồng vô tư để người lạ cõng, và cái cảm nhận ấy chắc chắn rất lạ )))

Mình thích vì nhìn các bạn được ôm rất nhiều trong khi hôm nay mình được ôm mỗi chị GIÀ vs lại bạn “ANH TA”….

Mình thích cách mà đội quân “rất đông và hung hãn” của chúng ta gây sự chú ý của mọi người….

Mình thích khi các bạn Tây nói “You can do it”…

Mình thích trà đá (ý lộn, trà chanh) nhà thờ… với đội 2

Mình thích lúc mình hỏi 1 vài bạn “có mệt ko?”, bạn nào cũng trả lời mệt, nhưng ko hề tắt cái nụ cười rất là …ba chấm.. trên môi…..

Mình thích cái lúc em Lan nói “a Tuấn Anh cố lên” )))

Mình thích cả chị Single Mom nữa 


Chà..

Ai đã đọc đến đây rồi.. thì chắc chắn vẫn đang đọc cái dòng này…


))

Mình thích rất rất rất nhiều thứ khác nữa, nhưng quan trọng nhất là… mình thích nhất lúc chúng ta CƯỜI… tất nhiên rồi.. lúc đó chỉ cười thôi, chỉ nghĩ đến SƯỚNG thôi, Cuộc sống mà lúc nào cũng cười được như thế thì tốt thật, phải ko? )) Mong là dù đến từ bất cứ đâu, nhưng chúng ta đã gặp nhau, đã có rất nhiều kỷ niệm chỉ trong vòng vỏn vẹn có 9 tiếng đồng hồ mà chắc hẳn chúng ta sẽ ko bao giờ quên… Chúc m.ng luôn CƯỜI nhé (cười vì lần lượt đạt được những “điểm C” của mình) !!!! 

Ký tên:
“Chàng trai áo đỏ” 

 

* Link bài viết gốc:

https://www.facebook.com/Phillip9x/posts/649518551805712

 

* Một số hình ảnh:

https://www.facebook.com/Phillip9x/media_set?set=a.649869978437236.1073741842.100002427181422&type=3

 

You may also like...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *